Hướng đến Đại lễ Vu Lan báo hiếu, DVA GROUP đã phát động cuộc thi “Ước Nguyện Vu Lan” cho đội ngũ nhân sự. Cuộc thi không chỉ tạo ra sân chơi bổ ích mà còn mang đến cho những “người con” ở DVA nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau về tình mẫu tử, phụ tử thiêng liêng, cao cả.
Vu Lan là khoảng thời gian để những “người con” sống chậm lại sau những bộn bề của cuộc sống để sống trọn vẹn hơn với đạo hiếu hạnh, đạo làm người. Đồng thời, đây cũng là dịp để chúng ta bày tỏ lòng biết ơn, tình cảm chân thành đến cha mẹ, những người có ơn sinh thành, dưỡng dục. “Dù một vai cõng cha, một vai cõng mẹ, như vậy suốt trăm năm cũng không đủ đền đáp công ơn sinh thành và dưỡng dục của cha mẹ” (trích trong Kinh Tăng Chi Bộ I).
Thấu hiểu được công đức sinh thành của cha mẹ vô cùng lớn lao, tựa như biển trời bao la, DVA GROUP đã triển khai cuộc thi “Ước Nguyện Vu Lan” để đội ngũ nhân sự có cơ hội chia sẻ những kỷ niệm, câu chuyện ý nghĩa, đặc biệt là gửi gắm tâm tư và thể hiện tình cảm, lòng biết ơn của mình đến hai đấng song thân nhân dịp Đại lễ Vu Lan báo hiếu.
Ngay từ khi phát động, cuộc thi viết “Ước Nguyện Vu Lan” đã nhận được sự hưởng ứng, tham gia của đông đảo cán bộ nhân viên DVA GROUP. Sau gần 1 tháng khởi động, đã có hàng tác phẩm dự thi gửi về cho Ban tổ chức (BTC), gây xúc động mạnh mẽ với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, góp phần tạo nên một mùa hiếu hạnh hết sức ý nghĩa.
“Ước Nguyện Vu Lan đã tạo nên một trạm ký ức đặc biệt của tất cả “người con” ở DVA. Mọi người đã mạnh dạn thể hiện tâm tư, tình cảm và cả những mong ước chưa được thực hiện của mình gửi đến cha mẹ, gia đình. Các bài viết như mở ra một miền ký ức ngập tràn yêu thương, ấm áp, mang đến cho người đọc những cảm xúc bồi hồi, lắng đọng, tha thiết về tình mẫu tử, phụ tử thiêng liêng, cao cả ”, Đại diện Tập đoàn DVA chia sẻ.
Bằng những câu từ mộc mạc, giản dị nhưng vô cùng xúc động, ấn tượng, các tác phẩm dự thi như đang lấp đầy vào những khoảng trống trong trái tim người đọc bằng sự biết ơn, sự nhớ nhung, sự kính trọng và cả những yêu thương của mỗi người con dành cho cha mẹ. Cả một bầu trời tuổi thơ ùa về như thu bé lại bằng những dòng chữ đặc biệt ấy. Để rồi, các con “có đi suốt cả cuộc đời này cũng không đi hết những lời mẹ ru”,… Và dù chúng ta có lớn khôn bao nhiêu vẫn luôn nhỏ bé trong vòng tay của đấng sinh thành. Bởi cha mẹ không chỉ nuôi dạy con khôn lớn mà còn là điểm tựa vững chắc cho cuộc đời con.
Kết quả cuộc thi viết “Ước Nguyện Vu Lan”
Diễn ra trong thời gian từ 12/08/2023 và kết thúc bình chọn vào lúc 9h00 ngày 28/08/2023, BTC cuộc thi “Ước Nguyện Vu Lan” đã dựa vào tiêu chí chấm thi và tổng kết 5 bài dự thi xuất sắc nhất nhận được giải thưởng: 03 ngày nghỉ được tính lương + 1 cặp vé khứ về nhà. Đồng thời, tất cả các tác phẩm gửi về BTC và được đăng tải trên fanpage DVA Confession & Life sẽ nhận được cuốn sách “Bông Hồng Cài Áo” của Thiền sư Thích Nhất Hạnh.
GIẢI NHẤT: BÀI DỰ THI SỐ 25 – NGUYỄN THỊ TRÚC LINH
Tháng 7 trời nắng, nắng đỏ hoe đôi mắt, vu lan này con vắng nhà mẹ ơi!
Thời gian trôi qua nhanh thật, mới đó mà con đã theo chồng được gần một năm. Con còn nhớ như in khoảnh khắc mẹ tiễn con theo chồng, mẹ khóc, khóc vì hạnh phúc của con, khóc vì những ngày tháng sau này chỉ còn một mình mẹ lủi thủi, con cũng khóc, khóc vì con biết sau này con lại là khách của chính ngôi nhà con từng sống hai mươi mấy năm.
Con lớn lên chỉ có mỗi mẹ bên cạnh, vì con không có ba, lúc nhỏ ai cũng hỏi ba con đâu, con không biết, trong kí ức của con ba chỉ là chắp vá vụn vặt của đứa trẻ ngây ngô, con cũng không cần phải có ba, vì mẹ đã thương con thay cả phần ba rồi.
Mẹ thương con nhiều thế, sao con tệ quá mẹ ơi. Con có thể dễ dàng nói thương một người nhưng chưa bao giờ nói thương mẹ, con có thể vui vẻ chụp hình cùng bạn bè nhưng chưa có tấm hình nào cùng mẹ, con cũng có thể cố gắng thức thâu đêm để nghe đứa này đứa kia tâm sự nhưng chưa một lần ôm mẹ mà xoa bớt đi lo toan bộn bề của mẹ.
Con cứ mãi vô tâm như thế, cho đến lúc con được làm mẹ, bây giờ con đã là nguồn sống của một thiên thần 6 tháng tuổi. Thật, có con mới hiểu lòng cha mẹ, con thương con bao nhiêu, thì mẹ cũng thương con gái mẹ bấy nhiêu, con con đau, con dằn vặt tự trách, con mẹ đau mẹ cũng mất ngủ lo âu.
Nhớ hồi đi sinh, cũng chính là mẹ lo cho con nhất, vì thai suy nên không thể sinh thường, con trong phòng mổ, mẹ như ngồi trên đống lửa, đẩy con xuống phòng mọi ánh mắt đều đổ về hướng em bé, còn mẹ, bồng cháu ngoại trên tay mẹ cười ,nhưng cũng đau xót, mẹ đau cho vết mổ dài 12cm trên người con gái mẹ, mẹ xót cho thời gian sau này con phải chịu tác dụng phụ của thuốc gây tê.
Con vừa sinh, mẹ đã lên chức bà ngoại, hay đúng hơn lại một lần nữa mẹ làm mẹ của một e bé vừa mới chào đời.
Mẹ thức khuya, mẹ dậy sớm, mẹ lo toan mọi thứ để con được nghỉ ngơi.
Mẹ chăm cháu , mẹ chăm con, mẹ không để con phải động vào việc gì. Để kể hết những bao la mẹ dành cho con thì chắc không có giấy mực nào kể siết.
Tháng 7 mùa báo hiếu, nhìn hoa trắng cài trên áo mẹ, con biết mẹ k thể mãi ở bên con, ngoài kia ai khóc mẹ, con sợ giọt nước đó bao giờ đến phiên con. Tháng 7 Vu lan, cái tháng dở dở ương ương, trời trong nắng gắt, mưa buồn bất chợt mang đến cho con nhiều cảm xúc đan xen vui buồn lẫn lộn, vui cho những ai còn cha, buồn cho những ai lạc mẹ.
Hạnh phúc thay cho những ai còn mẹ, bất hạnh thay cho những kẻ mồ côi.
Xin lỗi mẹ, xin lỗi vì đã nhiều lần làm mẹ buồn, xin lỗi vì để mẹ lủi thủi một mình lúc tuổi xế già, xin lỗi vì Vu Lan năm nay con xa nhà.
Cảm ơn mẹ, cảm ơn vì mẹ đã sinh con ra, cho con đủ hình hài, cho con được giống mẹ, cảm ơn vì không để con đơn độc trên hành trình lần đầu làm mẹ, cảm ơn vì Vu Lan năm nay con vẫn được cài trên ngực đoá hoa đỏ thắm, cảm ơn Mẹ vì đã là mẹ của con.
Mẹ ơi, con yêu mẹ, yêu mẹ nhiều hơn một ngày đấy, yêu mẹ bằng chính số ngày tuổi của con
Cảm ơn DVA group đã tạo nên cuộc thi đầy ý nghĩa để những người làm con hướng về đấng sinh thành, để được nói lời yêu thương với mẹ.
Chúc cho mọi người một mùa Vu Lan hạnh phúc.
Chúc tất cả người làm cha, làm mẹ sức khoẻ, sống đời bên con cháu.
GIẢI NHÌ: BÀI DỰ THI SỐ 21 – BÙI VĂN TÙNG
Khoé mắt con chợt cay, chẳng hiểu những giọt nước mắt đã lăn trên gò má tự khi nào, con chợt nhớ ra rằng, mình không có bất kỳ 1 tấm hình chung nào cùng Bố, Mẹ…
Sinh ra và lớn lên trong khó khăn, cuộc sống khi ấy thật sự là áp lực khổng lồ luôn đè lên vai bố mẹ. Bố mẹ tôi khi ấy là tiểu thương buôn bán ngoài chợ, cảnh bám chợ kiếm tiền mua gạo từng ngày, ăn bữa hôm nay lo bữa ngày mai.
Tôi còn nhớ như in những khi trời mưa bão, bố mẹ phải chạy đi vay gạo từng nhà trong xóm.
Tuy nghèo khó, vất vả nhưng bù lại, tình yêu bố mẹ dành cho tôi luôn là vô bờ bến.
Những gói bánh nhỏ trong giỏ xe mỗi khi mẹ đi chợ về, hay những que kem nhiều màu sắc mỗi khi bố tôi đi làm xa trở về, nhưng đối với tôi, đó là tất cả sự yêu thương của bố mẹ, tôi luôn trân trọng và biết ơn vì điều đó.
bởi tôi biết những gói bánh,những que kem đó được đánh đổi bằng mồ hôi, bằng công sức của bố mẹ.
Tôi luôn cảm thấy bản thân mình thật may mắn và đầy tự hào khi được làm con của bố mẹ.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, tôi dần trưởng thành, tôi bắt đầu kiếm được tiền và có thể báo hiếu phần nào cho bố mẹ.
Nhưng cũng đồng nghĩa với quỹ thời gian ở cạnh bố mẹ ngày một ít dần…
Dòng xoáy cuộc đời cuốn tôi ngày một xa, có những thời điểm thậm chí là cả mười ngày, nửa tháng tôi mới điện thoại về nhà hỏi thăm bố mẹ một lần.
Con cứ nghĩ rằng, bản thân cố gắng kiếm thật nhiều tiền là để có thể lo cho bố mẹ có một cuộc sống ngày một tốt hơn, để phần nào bù đắp cho những tháng ngày cơ cực mà bố mẹ đã phải chịu đựng, cố gắng để con được trưởng thành, đó là báo hiếu.
Cho tới một ngày, vào sinh nhật mẹ, tôi hỏi: “Mẹ ơi ,mẹ thích gì để con tặng mẹ?”
Và câu trả lời sau đó của mẹ khiến tôi bừng tỉnh: “Con chính là món quà ý nghĩa nhất mà mẹ cần, công việc đợt này bận lắm hả con?”
Tim tôi như ngừng lại, tôi chợt nhận ra, đã gần nửa năm rồi mình chưa về nhà thăm bố mẹ.
Tôi tự trách bản thân đã quá vô tâm và chưa làm tròn bổn phận quan trọng nhất của mình, đó là phụng dưỡng cho bậc sinh thành.
Kể từ đó, dù công việc đôi lúc có bận rộn cỡ nào,tôi cũng cố gắng sắp xếp thời gian về thăm bố mẹ.
Kinh tế giờ ổn định hơn, tôi bắt đầu sắp xếp cho bố mẹ những chuyến đi chơi gần, và đang lên kế hoạch cho những chuyến đi xa, để bố mẹ được được biết đây biết đó, bù lại những tháng ngày cơ cực.
Nhưng ông trời chẳng cho ai tất cả. Vào đêm định mệnh đó,tiếng chuông điện thoại tôi vang lên trong đêm, những gì tôi nghe được sau đó như một tiếng sét đánh ngang tai.
Bố tôi rời đi mãi mãi cùng với những dự định trong tôi còn dang dở…
Bố ơi,
Bố là người đầu tiên bế con sau khi con chào đời, con lại chẳng thể gặp được bố khi bố lìa đời.
Bố là người mang con từ bệnh viện trở về mái ấm trong niềm hạnh phúc vô bờ, con lại phải tiễn bố từ nhà tới nơi bố nằm lại mãi trong tận cùng tuyệt vọng.
Bố xây cho con ngôi nhà lớn to, đẹp để ở, con chỉ xây cho bố ngôi mộ nhỏ để bố nằm.
Ở nơi phương trời xa xôi đó, bỏ phiền não, bỏ muộn phiền, bỏ hết xô bồ của cuộc sống mưu sinh, Bố an nghỉ nhé Bố…!
Điều tiếc nuối nhất trong đời con, là chẳng bao giờ còn cơ hội chụp cùng Bố Mẹ một bức hình.
Con hứa với bố, sẽ chăm lo và phụng dưỡng mẹ thật tốt, sẽ trở thành “người tử tế” như những gì bố, mẹ vẫn luôn dạy con từ những ngày thơ bé cho tới khi con trưởng thành.
Bố mãi luôn ở trong trái tim con.
Con yêu bố, mẹ rất nhiều …
GIẢI BA: BÀI DỰ THI SỐ 5 – BÙI THỊ TƯỜNG VI
“Giấc mơ của mẹ, ước mơ của cha” những từ ngỡ thật đơn giản nhưng định nghĩa lại rất mơ hồ bởi dường như đó là những từ không tồn tại.
Tôi đã từng đọc một bài luận và trong bài viết ấy có nói rằng: Chúng ta thật sự chết khi nào? 18 tuổi bước ra đời tất bật cho tương lai, hay 24 tuổi bận rộn cho gia đình, 30 tuổi quay cuồng cơm áo gạo tiền cho con mình được vào ngôi trường thật tốt, hay là khi 40 đã chập chững bước vào ngưỡng cửa đại học và cứ như thế 50 tay chân lại chẳng còn khỏe mạnh và con cái lại sang một trang mới với gia đình nhỏ, rồi đến 60 là vòng xoay với cháu nội ngoại,…
Vậy ta thật sự đã chết tự bao giờ? Thật khó để trả lời, nhưng nếu muốn biết “Thanh xuân cha mẹ thật sự chết khi nào” thì có lẽ là từ lúc có con.
Kể từ khi ấy, ký ức của mẹ là đòn gánh nặng trĩu đôi vai, là bữa ăn chẳng màng giờ giấc, là tất bật từ sớm đến đêm tàn, chỉ mong kiếm thêm chút đỉnh lo cho con được trọn vẹn. Ký ức về cha là đôi tay chai sạn tự bao giờ, là đôi chân có đôi lúc mệt mỏi nhưng cố gồng gánh làm điểm tựa cho cả mẹ và con.
Người ta thường nói rằng “mẹ thương con mẹ nói, cha thương con cha làm” không sai bao giờ, trên đời này mọi thứ đều có điều kiện, chỉ riêng cha mẹ đối với ta là vô điều kiện. Có lẽ vậy mà dường như mỗi chúng ta xem đó là điều hiển nhiên mà quên rằng họ cũng chỉ là những đứa trẻ vô tình phải mang dáng dấp người lớn với hàng trăm mối lo toan.
Vậy nên, cứ mỗi độ trời ngả sang thu, tháng 7 về lòng người lại nao nao một mùa vu lan nữa, mùa mà ta nghĩ về cha mẹ nhiều hơn bất cứ khi nào. Thật may mắn cho những ai vẫn còn được nằm trong vòng tay ấm nồng của mẹ, sự bảo bọc của cha, nhưng cũng thật bất hạnh cho những ai mỗi độ vu lan về lại ngậm ngùi cầm đóa hoa màu trắng cài lên ngực trái của mình.
Dẫu thế nào thì vu lan cũng là dịp để những lời ngọt ngào nhất được gửi đến đấng sinh thành, là sức khỏe, là hạnh phúc, là lời yêu thương và cũng là tất cả những gì tốt đẹp nhất xin được gửi vào trong câu chúc. Chúc cho những bậc sinh thành hãy luôn thật khỏe mạnh, bình an với cuộc đời này. Dẫu thế nào thì cha mẹ vẫn là cha mẹ của con, dẫu con có thế nào con vẫn mong rằng cha mẹ sẽ là nhà, là nơi an toàn nhất, luôn bao dung, yêu thương con và là chiếc nôi nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ, để một lần nữa con lại được sống, được yêu thương và mãi là đứa trẻ khi về nhà
Gửi đến tất cả những bậc cha mẹ trên thế giới nói chung và cha mẹ của con!
CON YÊU CHA MẸ.
GIẢI KHUYẾN KHÍCH: BÀI DỰ THI SỐ 10 – TRƯƠNG MỘNG THỦY
Thời gian trôi đi thật là nhanh ,một năm lại đi qua, mùa Vu Lan lại đến!
Con vẫn nhớ mùa Vu Lan năm 2022 con được gặp gỡ các anh chị trong công ty tại DIVA Cần Thơ, công ty đã tổ chức để con được đi thả đèn hoa đăng cầu nguyện, con vẫn nhớ lúc đó con cầu cho cha mẹ được khỏe mạnh và bình an.
Đối với con, Cha Mẹ lúc nào cũng lo cho con từng chút, quan tâm con cái vô điều kiện mặc dù cha mẹ không có nhiều vật chất như gia đình khác, nhưng cha mẹ lại rất giàu sự yêu thương dành cho con cái, không quan tâm bản thân mình thích ăn gì nhưng lúc nào cũng để dành món ngon nhất khi biết con gái chuẩn bị về thăm. Ngày nào cha mẹ cũng lo lắng hỏi thăm, canh giờ con đi làm về là gọi điện hỏi thăm “con đi làm có mệt lắm không”, “nay về có bị mắc mưa không”, … Sợ con gái lâu không về thăm, mỗi lần gần tắt máy cũng phải nhắc “con à, nào con rảnh thì sắp xếp về chơi nha con”.
Cha mẹ là người luôn dạy dỗ mong con những điều hay lẽ phải, luôn chia sẻ cho con những gì con còn thiếu sót …
Và rồi thời gian cứ thế trôi đi, con cứ mãi lo làm và lo cho gia đình nhỏ của con. Trong đầu con lúc nào cũng suy nghĩ giờ cha mẹ còn khỏe, mình lại còn trẻ nên phải tập trung hết sức mình để kiếm tiền để sau này nếu cha mẹ có già yếu hay ốm đau con có thể lo cho cha mẹ được tốt nhất lúc già yếu.
Nhưng con đâu biết cái ngày định mệnh ấy đã cướp mất Cha, Cha ra đi mãi mãi. Cái ngày cuộc sống con sụp đổ hoàn toàn và đến tận bây giờ con vẫn không thể chấp nhận là cha không còn nữa. Đau lắm! Con không dám nghĩ tới, mỗi lần nghĩ tới nước mắt lại không cầm được..
Con chợt nhận ra gần mình còn nhiều điều tiếc nuối và hối hận vì chưa làm gì được cho Cha, chưa kịp lo lắng trả hiếu cho Cha và cũng không có cơ hội để làm điều đó.
Ngày đó con nhìn thấy Mẹ chứa chan nhiều nỗi buồn trên đôi mắt ,mẹ buồn nhưng không thể nói thành lời. Thương mẹ nhiều nhưng con không thể chia sẻ được
Con biết mình phải dành nhiều thời gian nhiều hơn cho mẹ, cố gắng mạnh mẽ, kiên trì làm việc thật tốt, sống đúng và có ý nghĩa để cha mẹ sẽ vui lòng và tự hào khi nghĩ về con. Điều con mong muốn nhất bây giờ chỉ mong mẹ luôn vui vẻ và khỏe mạnh bên con cháu. Vì mẹ là chỗ dựa tinh thần để con có thể vượt qua mọi khó khăn.
Mùa Vu Lan năm nay con chỉ còn một mình Mẹ. Con chúc mẹ có thật nhiều sức khỏe, luôn vui và bình an bên con cháu, cha bên đó giữ gìn sức khỏe nha cha. Con sẽ cố gắng sống thật tốt để cha được yên lòng. Thương cha nhiều.
Gửi Cha Mẹ người con luôn kính trọng và yêu thương. Cảm ơn Cha Mẹ đã sinh ra con đã vất vả, lo cho con từng chút một. Ơn này con không biết bao giờ có thể báo đáp hết được. Con biết ơn rất nhiều…!!!
Em cảm ơn Ban tổ chức và Ban lãnh đạo công ty đã cho em có cơ hội bài tỏ tấm lòng của mình đến với gia đình ạ.
GIẢI KHUYẾN KHÍCH: BÀI DỰ THI SỐ 17 – NGUYỄN MINH HÙNG
Tháng 7 ngày lễ vu lan cầu cho cha mẹ bình an một đời
Công cha nghĩa mẹ biển trời, nuôi con khôn lớn không lời thở than
Một đời cơ cực gian nan, dầm mưa dãi nắng muôn phần đắng cay
Hạnh phúc nhất trên đời này là còn cha còn mẹ từng ngày ở bên.
“CHA MẸ” – 2 từ thiêng liêng, là những con người vĩ đại, mang chúng ta đến với cuộc đời, nuôi ta khôn lớn trưởng thành, thời gian có thể thay đổi lòng người nhưng vĩnh viễn không thay đổi được tình yêu mà cha mẹ dành cho chúng ta và tình yêu thương của cha mẹ không từ nào có thể diễn tả hết được
Một mùa vu lan lại đến để cho chúng ta ai ai cũng sẽ ghi nhớ tự hào về cha mẹ, những đấng sinh thành để chúng ta có ngày hôm nay và cũng là dịp chúng ta thể hiện sự biết ơn, bày tỏ tình cảm của đạo làm con dành cho cha mẹ.
Tôi năm nay đã 27 tuổi tôi thương mẹ tôi rất nhiều vì là một đứa con trai nên ít bày tỏ tình cảm với mẹ. Nay bản thân ngày càng lớn, mẹ ngày càng già, để không quá muộn cho sự biết ơn đối với mẹ, nay tôi có đôi lời gửi đến mẹ tôi.
Con biết tình yêu thương của mẹ thì không gì báo đáp hết, chỉ biết cảm ơn mẹ đã cho con sống trên đời này, đã dạy bảo những điều bổ ích giúp cho con trưởng thành hơn, biết yêu thương hơn, dạy con làm thế nào để là một người đàn ông bản lĩnh hơn. Cảm ơn đã bên con những lúc con khó khăn không còn ai bên cạnh và cảm ơn mẹ hơn cả đã không bỏ rơi con vì những sai lầm, những cuộc ăn chơi sa đọa thời tuổi trẻ để con có được ngày hôm nay. Con cũng xin lỗi mẹ vì những sai lầm trong cuộc sống làm cho mẹ phiền lòng rất nhiều.
Và điều cuối cùng con muốn nói là“CON YÊU MẸ”.
Nhân dịp lễ vu lan xin chúc tất cả những bậc cha mẹ trên thế giới bình an, hạnh phúc và ấm áp với những tình cảm gửi gắm từ những người con thân yêu!
Thật biết ơn vì mọi người đã tích cực tham gia cuộc thi “Ước Nguyện Vu Lan” và cùng DVA GROUP gợi nhớ những ký ức tuổi thơ tươi đẹp trong mùa hiếu hạnh, đồng thời góp phần lan tỏa nét đẹp truyền thống văn hóa của dân tộc ta.
Cuộc thi “Ước Nguyện Vu Lan” đã để lại nhiều dư âm ngân vang mãi trong lòng những “người con” ở DVA, từ rưng rưng xúc động, sâu lắng hoài niệm cho đến hạnh phúc, tràn ngập tiếng cười. Thành công của “Ước Nguyện Vu Lan” chính là động lực để BTC nối dài chặng đường của một cuộc thi ý nghĩa đến hẹn lại lên của mỗi mùa Vu Lan báo hiếu.